Thay Lời Tựa (Thử Hòa Điệu Sống)

Anh với em thật chưa bao giờ quen biết. Ðôi mắt nhiệt thành, đôi môi cương quyết, hai bàn tay rắn chắc, vồ vập ấy, anh đã mường tượng như đã trông thấy năm bảy lần trên đường anh qua. Nhưng những dáng điệu ấy chắc gì chỉ của riêng em? Tuổi hai mươi nào lại có những dáng điệu giống nhau, phát lộ từ những tâm hồn nhiệt thành với cuộc đời, anh hăm hở với sự sống.

Thử Hòa Điệu Sống

Thử hòa điệu sống của cố tác giả Võ Đình Cường viết năm 1945 tại Huế với nội dung tươi mát, nhẹ nhàng và văn phong trong sáng mượt mà như thơ của, mang tính hướng thiện cho những bạn trẻ, tạo một tác dụng tích cực trong vô thức lẫn ý thức lâu dài về sau.

Một Thời Oanh Vũ

Trong miền ký ức về tuổi thơ quê nhà, tôi luôn dành một phần trang trọng nhất cho quãng đời đi sinh hoạt Gia đình Phật tử. Và dường như đó là cánh đồng kỷ niệm màu mỡ nhất được hình thành từ niềm tin, tình thương; qua thời gian được bồi đắp thêm phù sa màu Lam. Những hạt giống tin yêu, đoá hoa phước hạnh mà hôm nay tôi nhận về cũng đã được gieo mầm từ buổi ấy.

Đi chùa để làm gì ?

Bạn ở công ty, ở lớp học hay hỏi: "Chủ nhật rảnh rỗi, bạn thường đi đâu chơi vậy?". Tôi trả lời: "Mình đi chùa!". Chúng nó tròn mắt ngạc nhiên bảo: "Đi chùa ??? Làm gì vậy? Ở chùa chỉ có thầy chùa thôi, vào đó làm gì?”. Đến lược tôi ngạc nhiên: "Ai bảo với bạn ở chùa chỉ có thầy chùa?" Tôi đi chùa. Một thói quen gần như đã gắn liền với cuộc sống của tôi. Vậy mà đối với những người khác - nhất là những người trẻ như tôi - lại là một điều lạ.

Hoàng Thị Kim Cúc – Chị của chúng ta

Chị Hoàng Thị Kim Cúc là nhân vật chính trong bài thơ “Dáng đẹp sông Hương” của nữ sĩ Tuệ Mai. Tuệ Mai đã ca ngợi và so sánh nét đẹp cao khiết thanh bạch của con sông đẹp như thơ và trầm mặc sâu sắc như triết gia với cái đẹp của tâm hồn người nữ Phật tử, người chị lớn của ngành nữ trong đại gia đình Phật tử Việt Nam, người thầy dạy môn nữ công gia chánh cho bao lớp học trò ở ngôi trường danh tiếng của đất cố đô

Chiếc Áo

Tôi có một cái áo nhỏ xíu! Đối với mọi người thì đó chỉ là một cái áo cũ không hơn, không kém nhưng với tôi đó đã, đang và sẽ là cả cuộc đời.