Em vô tư hồn nhiên như cỏ Mùi trầm hương thoáng đọng sân chùa Ngày quá ngắn-nối lòng ngàn dặm Buồn mênh mang-cơn gió giao mùa |
|
Bàn chân chìm trong cát mềm bịn rịn
Tay nắm tay nước mắt ngậm ngùi Ngàn thương cảm đầy lên trí nhớ Dậy râm ran trên da thịt mỗi người |
|
Chia tay nào cũng xót xa tiếc nhớ Trên dòng đời tan hợp mong manh Hoa sen trắng hồ sâu vụt nở Màu lam kia vun đắp mọi nghĩa tình |
|
Chúng ta dến ngàn ngày vụn vỡ
Nơi xa xăm duyên hợp hữu hình Ngày mai ấy rã tan bọt sóng Trôi lanh quanh.. Quay lại… Vẫn là mình. |